Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Những Khoảng Lặng







                       


                                                
  
 Nghiêng chiều bay những ngọn cỏ hồng phớt phơ trong lòng tôi nỗi nhớ,mang nụ cười yêu thương tìm về một lối yêu xưa huyền thoại. Có một sáng về,có một chiều tôi đến lòng bỗng bồi hồi khi nhìn những khoảng lặng bình yên của một vùng đồi cỏ xanh màu,đang hiện giữa mênh mông yên lặng.Tôi đi dưới mặt trời hững nắng mang tất cả yêu thương còn lại gởi theo những áng mây bồng bềnh theo gió bay cao..tinh yêu có gì đó mang trong tôi một nỗi đau thần thánh ,vẫn ở mãi trong tiềm thức mơ màng,
        Trời vẫn xanh,một màu xanh ru mát hồn người ! hàng cây cũng xanh ,xanh một màu lãng mạn, mang những hạt nắng tuyệt vời làm sắc hương cho tình yêu con người đừng nói lìa xa,"màu nắng hay là màu mắt em "chỉ đơn giản khi tinh yêu đã nói thành lời thì tình yêu cũng bắt đẩu chấp cánh bay xa .
        Dấu xưa còn đâu ?một yêu thương hư ảo như đang tràn về chảy quanh hồn tôi để  hiểu tình yêu lần đầu,đang thấm đau trên trái tim khi tình đã khuất xa .
        Trời vẫn xanh như màu biển,một màu biển nhớ vẫn còn lưu lại dấu chân trên cát,sóng tung mình cuốn những đùa vui,mình vẫn còn có nhau trong đôi mắt ngọt mật, trong đôi môi nồng nàn và trong đôi tay tưởng chừng sẽ không mất bao giờ.đã tan rồi những vàng son yêu dấu
     
         Những khoảng lặng cho nhau vẫn còn đây ! dường như tôi đang chờ ai đó về lại cùng tôi tìm lại một chút thiên đường xưa cũ để làm vui những nỗi buồn niên viễn...khoảng lặng vẫn chờ nhau chờ,miệt mài...vô vọng..và một mình tôi cứ thế..
          
          Hoàng hôn đang về ! rồi nắng sẽ tắt,như một ngày chờ đã hết ! tôi vẫn vui vì có một cuôc tình đề nhớ !nhớ về định mệnh của duyên phận mà tôi đã bằng lòng đi theo nó như chiếc bóng của riêng mình tôi cảm nhận nó theo từng cảm xúc cháy bỏng và tàn lụi và mang cả con tim dịu dàng để vỗ ngọt sóng ở lòng tôi .Những ngược xuôi cuộc đời ai biết sẻ ra sao?tôi vẫn tin là mình không tuyệt vọng ...
            
           Mưa đã phai và nắng đã tàn !bên đời có gì vui ? bên đời còn gì để đợi !chỉ là hư ảo ! tôi tự hỏi lòng mình có buồn không ?để mình vẫn còn nhớ! nhớ một cách không nguôi .
            Xa rồi tuổi yêu ! những hạt nắng ngày nào ngại ngùng không còn thêu trên sắc màu của lá ! gió yêu thương cũng lạc bến hẹn hò ! biển ngây ngô như lạnh lùng xa lạ ..chiều xuống ,chiều rơi,chiều đã tàn phai./,