Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Nhặt Gió

  
           


       




                                      Em nhặt gió trên tầng cao xanh thẳm
 Nghe đời mơ một sớm thật thanh bình
      Đường trắng tím, một màu hoa thanh tịnh
Mắt như cười chào đón nụ hồng xanh 



 Em gọi lá ! cho mùa thu lên tiếng
    Để thơ say trầm bổng với cung đàn
Để hồn nhiên xua tan màu u ám
      Một góc trời ..hồn nhẹ bước bình yên
                   
           Rừng phẳng lặng ta nhìn thu gieo sóng
  Lá đỏ màu xanh úa tiếng lao xao
Tình thôi thúc đi tìm cơn mơ ảo
                  Lá giẫm đầy...ngơ ngác cuộc tình không ...
  
        Em nhặt gió ...gió luồn tay đi mất
Bỏ lại nơi nầy chiếc lá hờ ơ ...
             Trời vào thu,nắng chiều mong manh vỡ
               Nắng tan rồi ..sương phủ bóng chìm sâu
  
                      
         Buồn ngất ngây ! trái tim ta lãng tử
        Lạc loài trôi ..vào tận cuối cuộc đời
     Trời đất ban cho hai màu sáng tối
 Cõi tình người là lúc thực lúc hư
  
  
      Mùa thu mưa bay, bay đầy thắc thỏm
       Ta bồng bềnh ,cay mắt giọt mưa ngâu
Gió tỉ tê, rơi đầy Hoa Thạch Thảo
           Cuộc tình buồn còn đọng dấu hoàng hôn...