Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012
Mênh mông lòng tôi
CHÂN TRỜI CỦA BIỂN ?
Khi chưa biết biển,tôi cảm thấy con sông trong lòng mình rộng lớn lắm,những con sông chạy dài theo ngàn mái tranh hiền hòa,theo những hàng dừa nghiêng nghiêng bóng nắng..mặt sông êm đềm đưa đẩy chiếc xuồng con,từng đám cỏ lau lêu nghêu ngâm mình trong nước uốn theo gió xa .Từng ngày trên đôi chân đất những bóng người lam lũ một đời sông nước vẫn còn lưu lại trong trí nhớ tuổi thơ của mình.
Một thế giới nhỏ hẹp xua tan ,một ngày khi tôi biết biển..những đại dương mênh mông xanh thẳm, ngút ngàn con sóng lan xa tận bến bờ,và đi thât xa theo chân trời vô tận để lại dòng sông trong tôi vô cùng nhỏ bé hôm nay ,và cho tôi hiểu thêm một điều tất cả những dòng sông đều trôi ra biển lớn..có bao nhiêu dòng sông đang chảy xuôi để làm thành biển cả...để có mãi một đại dương.
Nhìn biển tôi lại nhớ dòng sông! những thấm ngọt mặn mà con nước đem những phù sa nuôi xanh cây trái..nhìn biển để hiểu lòng con sóng,để hiểu sự chịu đựng bảo dông..Một đời của biển ru giấc một dòng sông
Biển đẹp! từng ánh mặt trời mang cho đời nụ hôn sương khói ,biển say mắt ai vì màu mây rực nắng ! gió biển trẻ trung thổi tan những hạt bụi già cỗi cuộc đời ..biển đùa vui cùng người yên lặng đi theo dấu chân trời.
Ta đến bên trần ! nghe dòng sông con người cuộn sóng !những nụ hoa trong đời đang mang ngàn vết thương dâu bể ..đang cần có một tấm lòng sang sẻ trong nhau
Người mang hạnh phúc là người luôn hiểu khổ đau !người đi tìm những thanh tao là người từng hiểu khổ nhục..Điều hạnh phúc của sự an nhàn tâm hồn khi ai đó đã mang lại cho mọi người nụ cười; khi ai đó đã làm cho cơn đau hồi sinh trở lại .thế giới muôn màu ,bể khổ thênh thang ta xin cám ơn những người đi gom nhặt nỗi đau để trồng cây hạnh phúc con người
Biển và chân trời vẫn mãi chờ nhau ./.
(Viết Tặng Thầy thuốc PCT 27/06/2010)
Khi chưa biết biển,tôi cảm thấy con sông trong lòng mình rộng lớn lắm,những con sông chạy dài theo ngàn mái tranh hiền hòa,theo những hàng dừa nghiêng nghiêng bóng nắng..mặt sông êm đềm đưa đẩy chiếc xuồng con,từng đám cỏ lau lêu nghêu ngâm mình trong nước uốn theo gió xa .Từng ngày trên đôi chân đất những bóng người lam lũ một đời sông nước vẫn còn lưu lại trong trí nhớ tuổi thơ của mình.
Một thế giới nhỏ hẹp xua tan ,một ngày khi tôi biết biển..những đại dương mênh mông xanh thẳm, ngút ngàn con sóng lan xa tận bến bờ,và đi thât xa theo chân trời vô tận để lại dòng sông trong tôi vô cùng nhỏ bé hôm nay ,và cho tôi hiểu thêm một điều tất cả những dòng sông đều trôi ra biển lớn..có bao nhiêu dòng sông đang chảy xuôi để làm thành biển cả...để có mãi một đại dương.
Nhìn biển tôi lại nhớ dòng sông! những thấm ngọt mặn mà con nước đem những phù sa nuôi xanh cây trái..nhìn biển để hiểu lòng con sóng,để hiểu sự chịu đựng bảo dông..Một đời của biển ru giấc một dòng sông
Biển đẹp! từng ánh mặt trời mang cho đời nụ hôn sương khói ,biển say mắt ai vì màu mây rực nắng ! gió biển trẻ trung thổi tan những hạt bụi già cỗi cuộc đời ..biển đùa vui cùng người yên lặng đi theo dấu chân trời.
Ta đến bên trần ! nghe dòng sông con người cuộn sóng !những nụ hoa trong đời đang mang ngàn vết thương dâu bể ..đang cần có một tấm lòng sang sẻ trong nhau
Người mang hạnh phúc là người luôn hiểu khổ đau !người đi tìm những thanh tao là người từng hiểu khổ nhục..Điều hạnh phúc của sự an nhàn tâm hồn khi ai đó đã mang lại cho mọi người nụ cười; khi ai đó đã làm cho cơn đau hồi sinh trở lại .thế giới muôn màu ,bể khổ thênh thang ta xin cám ơn những người đi gom nhặt nỗi đau để trồng cây hạnh phúc con người
Biển và chân trời vẫn mãi chờ nhau ./.
(Viết Tặng Thầy thuốc PCT 27/06/2010)
khi
Trả Lại Tên
Tìm lại
Tóc sầu theo gió Mùa Đông
Những đường ta chải ! lạc dòng tuổi mơ
Đời quanh ngày tháng hững hờ
Bâng khuâng đếm lại ..ta giờ mong manh ..
Tìm em góc phố ... vắng tanh
Buồn chân ta bước, loanh quanh với mình
Ta ngồi dệt cảnh bình minh
Từng cơn nắng đến chơt nhìn rồi xa
Phôi pha lòng những chiều tà
Buồn tênh nỗi nhớ..là đà gió mây
Mùa thu vàng lá me bay
Em đi chung bóng ...bàn tay dịu dàng
Ru lòng ta nhớ những ngày
Nhả tơ giăng lưới... lối nầy chẳng quên
Đậm đà nét bút ..khắc tên
Ghi vào chiếc lá ..làm quen chổ ngồi
Lá rơi từng chiếc lá rơi
Nhuộm vàng hai bóng chiều trời có nhau
Mùa sau rồi lại mùa sau
Đi qua nắng hạ đi vào gió đông
Âm thầm ta vẫn là chung
Nhìn mưa nắng đến lòng không phai lòng
Mắt em vời vợi mênh mông
Lưu tim ta giữ ..tình trong mặn mà
Ngồi đây ! ngồi với ngày xưa
Vắng sao là vắng ...chiều mưa thật buồn
ôm lòng nghe gió nỉ non
Tiếng em chẳng thấy ..héo hon lối về
Đàn ơi ! ta hát đê mê
Rưng Rưng buốt giá .. ta về bơ vơ..
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)