Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012
phôi pha
Tóc ơi có những sợi buồn vô tận
Theo tiếng thời gian!đổi sắc phai màu
Tay ve vuốt những đường cong mềm mại
Chợt giật mình ! đã bạc cả yêu thương
Ngày hôm qua ! sợi bồng bềnh trước gió
Ru cuôc tình mơ mộng bến trăng sao
Ngày hôm qua !em đi vai mềm mại
Gió nghiêng chiều ,cuốn vội cả hồn anh
Ngày hôm qua !thướt tha tà áo mới
Là riêng nhau ! ngan ngát tuổi xuân xanh
Là nắng đẹp ! thơm nồng nàn cỏ lá
Hoa gió cười !rơi nhẹ tóc em bay
Theo tiếng thời gian!đổi sắc phai màu
Tay ve vuốt những đường cong mềm mại
Chợt giật mình ! đã bạc cả yêu thương
Ngày hôm qua ! sợi bồng bềnh trước gió
Ru cuôc tình mơ mộng bến trăng sao
Ngày hôm qua !em đi vai mềm mại
Gió nghiêng chiều ,cuốn vội cả hồn anh
Ngày hôm qua !thướt tha tà áo mới
Là riêng nhau ! ngan ngát tuổi xuân xanh
Là nắng đẹp ! thơm nồng nàn cỏ lá
Hoa gió cười !rơi nhẹ tóc em bay
Ngày hôm qua ! đã là bao năm tháng
Gió xuân thì đã đổi gió đêm đông
Gió xuân thì đã đổi gió đêm đông
Ta với bóng âm thầm quen ký ức
Ngồi bên nhau !mới chợt biết riêng mình
Ngồi bên nhau !mới chợt biết riêng mình
Lượn là bay một thuở đến thiên đường
Chiều đi quanh ,con phố buồn cúi mặt
Tóc im lìm buông thỏng một bàn tay
Ngày hôm qua ! đã nhiều ngày như thế
Em vô thường ,ta nhặt bước chân hoang
Gom dĩ vãng để dành trong tiếng hát
Xa em rồi ! Tóc cũng vội nhạt phai
Đêm với gió ! trong tiếng đàn man dại
Lời cho người ! như thấp thỏm đâu đây
Ta chợt hóa thành cung đàn lỗi nhịp..
Lời cho người ! như thấp thỏm đâu đây
Ta chợt hóa thành cung đàn lỗi nhịp..
.Ngậm ngùi vui ! trong đêm lạnh say tình
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)