Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013
Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013
Có khi
CÓ KHI
Rồi
lá sẽ rơi ,rồi mây sẽ trôi ,và nước sẽ không bao giờ ngừng
chãy !như cuộc đời người sẽ có những thay đổi bất chợt khi
niềm vui bổng hóa nỗi buồn ,dường như điều nầy hiện hữu dài
lâu hơn là nỗi buồn hóa vui ...Rồi có lúc những cảm xúc lại
biến thành âm nhạc, ta hát cho vơi nỗi buồn,theo cung bậc của
giai điệu cao thấp..rồi có lúc những cảm xúc lại hóa thành
lời văn mang những sắc màu vô tận ..ta viết trong say mê, trong
chán chường,và trong cả tuyệt vọng...Cám ơn âm nhạc,cám ơn tác
phẩm đã cho ta nét nghệ thuật tuyệt vời, đã rãi lên hồn
người những dịu êm lắng đọng..
Đường
ta đi !có con sông ngọt ngào thắm đượm ...có mây che mát bóng
đời,có lá rơi đưa lối...Ta về nơi những người bạn xa xôi và
gần gũi,ta mang hồn thong dong đi giữa bao con tim người ngược
bến...bến cuộc đời trong đục,để hiểu thật thà chuyện một
trần gian.
Buồn vẫn không tắt trong lòng ta! khi từng hồi nắng chiều nhạt
màu khởi sắc hoàng hôn..khi từng hạt mưa thu thắm vào áo ai
buốt lạnh...,đường ta đi cỏ xanh như oặn thắt..có bao người đã
lìa xa cuộc sống,ta như tìm thấy những bước chân ngậm ngùi ai
đó đi qua trên màu xanh của cỏ ...
Đời có khi mang về cho ta những bình mình tắt nắng ! để
thấu rỏ được sự diệu kỳ của cuộc sống ...không phải bình minh
nào cũng có nắng ấm,không phải bình minh nào cũng đẹp như
một giấc mơ ..
( Một Ngày đi qua)Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)