

Cung đàn gió lay
Rừng ngàn lá chuyển mình
Núi đồi bước trong mơ
Bàn tay nào cuốn vội
Theo vết mòn yêu thương.
Bóng tôi và bóng tôi
In trên cỏ xanh mềm

Cung đàn gió lay
Con sông thì thầm hát
Tiếng sóng vỗ tim người
Tôi bồi hồi chợt nhớ
Dòng sông người đã xa

Cung đàn gió lay
Cho ban mai nồng nàn
Cho hoàng hôn buốt lạnh
Cho tháng ngày mong manh
Một mình tôi và gió
Viết trang thơ sớm chiều

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét