Thứ Bảy, 22 tháng 12, 2012

khi







KHI














          







                                                                                                                
            Khi tôi viết !mùa thu như chợt hiện     
            Gió heo may !nhè nhẹ đón mây xa     
            Những vàng giọt ! rơi đầy trang  dĩ vãng   
             Nửa đời qua ! Tôi chợt mất bao giờ?




                Khi tôi viết ! là bao niềm cô quạnh
         Vấy hồn tôi ,trong nỗi nhớ  muộn màng
         Những xa vắng đã làm thành nốt nhạc
         Vu vơ cười ! tôi hát, bút nghiêng nghiêng


 


            Khi tôi viết bỗng ngậm ngùi tuổi nhớ
             Lá bao mùa ,rơi lắp cả bàn tay
             Cơn gió thoảng ! bay đầy đi tim kiếm
             Những tình tôi ! vương vấn nỗi mong chờ

                                                                                                                   

          





             Khi tôi viết ,bao niềm đau chợt ấm
             Những lạnh lùng được sưởi lửa con tim
             Những hư xa ! bỗng thật là gần gũi
            Vá tình tôi  lành lặn  những vết thương



           Khi tôi viết thời gian như dừng lại
          Cho bao mùa ! được  hát khúc hoang ca
           Cho ngày xưa được trẻ lại riêng mình
          Cho tôi thấy , cuộc đời  là bất  tử




          Và tôi viết cho bao người  tôi biết
          Chung hồn tôi  phiêu lãng ngõ  hồn thơ
          Trong ấm lạnh vẫn nghe từng vị ngọt
          Thấm vào nhau bằng ngôn ngữ  chân tình



        Tôi muốn mãi mỗi lần khi tôi viết
          Mùa thu bay ! qua những cánh thiên thần
       Sẽ vĩnh cửu trên đường cong của bút
       Lời trong xanh ve vuốt  những âm u



       Tôi muốn mãi ! một lần khi chợt nhớ
       Là niềm đau vẫn thầm lặng mĩm cười
       Vẫn sóng bước cùng tôi trang ghi cũ
       Nhòa nhạt nhìn ! một hạnh phúc vờn qua




      Tôi  vẫn biết ! thơ là mơ với mộng
      Là  viễn du trên một cõi yêu thương
      là hy vọng ! như khói sương  tan biến
      Những lòng tôi ! sao cứ phải  họa thơ








                                        





                                Tôi  biết ! sẽ đến một ngày như thế
                                   Ngắm mùa thu trong tuổi  xế chiều phai
                           Sao bỗng thấy nỗi lòng vô thường quá
                           Như bóng ,như mây mượn kiếp người .....
                       
                                                                                               

                                             
     






                                                                                   


  

 















 









 
 












!















































































                                                                                                                                                                                                                                                                                                  






































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































































Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét