Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013
Thứ Năm, 10 tháng 1, 2013
Có khi
CÓ KHI
Rồi
lá sẽ rơi ,rồi mây sẽ trôi ,và nước sẽ không bao giờ ngừng
chãy !như cuộc đời người sẽ có những thay đổi bất chợt khi
niềm vui bổng hóa nỗi buồn ,dường như điều nầy hiện hữu dài
lâu hơn là nỗi buồn hóa vui ...Rồi có lúc những cảm xúc lại
biến thành âm nhạc, ta hát cho vơi nỗi buồn,theo cung bậc của
giai điệu cao thấp..rồi có lúc những cảm xúc lại hóa thành
lời văn mang những sắc màu vô tận ..ta viết trong say mê, trong
chán chường,và trong cả tuyệt vọng...Cám ơn âm nhạc,cám ơn tác
phẩm đã cho ta nét nghệ thuật tuyệt vời, đã rãi lên hồn
người những dịu êm lắng đọng..
Đường
ta đi !có con sông ngọt ngào thắm đượm ...có mây che mát bóng
đời,có lá rơi đưa lối...Ta về nơi những người bạn xa xôi và
gần gũi,ta mang hồn thong dong đi giữa bao con tim người ngược
bến...bến cuộc đời trong đục,để hiểu thật thà chuyện một
trần gian.
Buồn vẫn không tắt trong lòng ta! khi từng hồi nắng chiều nhạt
màu khởi sắc hoàng hôn..khi từng hạt mưa thu thắm vào áo ai
buốt lạnh...,đường ta đi cỏ xanh như oặn thắt..có bao người đã
lìa xa cuộc sống,ta như tìm thấy những bước chân ngậm ngùi ai
đó đi qua trên màu xanh của cỏ ...
Đời có khi mang về cho ta những bình mình tắt nắng ! để
thấu rỏ được sự diệu kỳ của cuộc sống ...không phải bình minh
nào cũng có nắng ấm,không phải bình minh nào cũng đẹp như
một giấc mơ ..
( Một Ngày đi qua)Thứ Tư, 9 tháng 1, 2013
Giấc Mơ
Em cho tôi nụ hôn
Nồng nàn và cháy bõng
Tôi sợ nắng phai màu
Tôi sợ mưa ướt lạnh
Nụ hôn sẽ úa tàn
Em cho tôi vòng tay
Một vòng tay ấm áp
Đem vào Tim cất giữ
Sợ khi gió đông về
Vòng tay lơi trống vắng
Nồng nàn và cháy bõng
Tôi sợ nắng phai màu
Tôi sợ mưa ướt lạnh
Nụ hôn sẽ úa tàn
Em cho tôi vòng tay
Một vòng tay ấm áp
Đem vào Tim cất giữ
Sợ khi gió đông về
Vòng tay lơi trống vắng
Em cho tôi mùa thu
Tình em thêu nắng đẹp
Thinh không từng chiếc lá
Thả hồn em mơ mộng
Một góc trời anh say
Anh đan sợi lưới tìn
sơi em và sơi anh
thắt tình cho bền chặt
không quãng tháng năm dài
làm vuột mất tình nhau
sơi em và sơi anh
thắt tình cho bền chặt
không quãng tháng năm dài
làm vuột mất tình nhau
Cung Đàn Gió Lay
Cung đàn gió lay
Rừng ngàn lá chuyển mình
Núi đồi bước trong mơ
Bàn tay nào cuốn vội
Theo vết mòn yêu thương.
Bóng tôi và bóng tôi
In trên cỏ xanh mềm
Cung đàn gió lay
Con sông thì thầm hát
Tiếng sóng vỗ tim người
Tôi bồi hồi chợt nhớ
Dòng sông người đã xa
Cung đàn gió lay
Cho ban mai nồng nàn
Cho hoàng hôn buốt lạnh
Cho tháng ngày mong manh
Một mình tôi và gió
Viết trang thơ sớm chiều
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)